“Dạy con nhảm nhí quá…”, tôi nghe một tiếng thì thầm sau lưng. Và tiếng “suỵt” vang lên thật khẽ.

Trong khi ngồi chờ đợi chuyến xe buýt 2 tầng về đêm chuyển bánh, hai mẹ con ngồi kế tôi vừa xem phim hoạt hình trên điện thoại, vừa chuyện trò líu ríu về những con vật trong phim. Bỗng cậu bé dừng lại ở một chú voi thật to, hỏi mẹ.

– Mẹ ơi! Con muốn đi xem xiếc thú. Có lần, cậu dẫn con đi xem con voi trèo lên cái ghế nhỏ xíu, sợ ơi là sợ!

– Mẹ không thích xem xiếc thú cũng không thích đi sở thú.

– Vì sao vậy mẹ?

Cậu bé mở to đôi mắt ngạc nhiên nhìn mẹ.

– Có những sở thích của chúng ta…sinh ra tội lỗi. Nếu ai cũng không xem xiếc thú thì những con vật sẽ chẳng bao giờ bị bắt nhốt làm gì. Chúng sẽ được trả về thiên nhiên tự do, tự tại…

Bỗng chiếc xe buýt chuyển động, liền sau đó là khúc nhạc tươi vui trên xe nổi lên, át đi cuộc chuyện trò của hai mẹ con chị ấy.

Nhìn hai bên hàng ghế sau, tôi đoán có vài người khách không hài lòng về những lời người mẹ kia giảng giải với cậu con trai nhỏ.

Còn tôi, suốt đoạn đường ngồi trên xe buýt đêm ấy, câu nói của người mẹ kia lại khiến tôi ám ảnh. Tôi cứ suy nghĩ mãi về những sở thích của bản thân, liệu có điều gì “sinh ra tội lỗi” không!?

✍Tác giả: Nguyễn Nga

Tìm hiểu về chúng tôi tại:
Fanpace: Dược phẩm 5 Phát
Website: https://5phat.vn

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *