🌿 Câu chuyện tuần này: Một chiếc cầu nối hai bờ yêu thương 🌿
Tuần này, chúng ta cùng đến với một câu chuyện đầy nhân văn về tình anh em, sự tha thứ và kết nối. Chỉ từ một mâu thuẫn nhỏ, hai anh em suýt đánh mất tình thân, nhưng nhờ một “người thợ mộc đặc biệt”, khoảng cách ngăn cách đã biến thành chiếc cầu gắn kết. Câu chuyện nhắc nhở chúng ta rằng: trong cuộc sống, đôi khi điều ta cần không phải là những bức tường, mà là những cây cầu của yêu thương và bao dung.

Hai anh em nhà nọ, tóc đã điểm bạc, sống trong hai trang trại cạnh nhau. Đàn bò của họ ăn cỏ trên cùng một cánh đồng do cha mẹ để lại. Suốt ba, bốn chục năm, hai bên luôn qua lại giúp đỡ nhau: lúc cho mượn máy cày, khi thì cho người sang cắt cỏ hộ…
Thế rồi một ngày kia…
Chỉ vì một con bê lạc chuồng, những rạn nứt đầu tiên xuất hiện. Ban đầu, cả hai bên đều ngại, không nói gì, chỉ âm thầm nhìn nhau bằng ánh mắt nghi kỵ. Rồi sau đó, mối tị hiềm bùng nổ thành những cuộc cãi cọ.
Một sáng nọ…
Người anh đang ngồi bên bàn uống trà thì nghe tiếng gõ cửa. Bước ra, ông thấy một người đàn ông ăn mặc xuềnh xoàng, vai đeo cưa, tay xách thùng gỗ chứa đục bào. Người đàn ông hỏi:
- Thưa ông chủ, ở đây có việc gì cần tôi làm không?
Người anh đáp:
- Có đấy. Anh hãy nhìn con mương kia, vùng đất bên kia là trang trại của thằng em tôi. Tuần trước tôi với nó mới cãi nhau một trận kịch liệt. Sau đó, nó mang máy cày tới ủi bãi cỏ giữa hai nhà thành con mương mà anh thấy đó.
Đấy là nó muốn chọc tức tôi. Không lẽ tôi chịu thua nó?
Sau nhà tôi có bãi gỗ, anh thấy rồi đấy. Việc của anh là làm một cái gì đó để nó hiểu rằng thằng anh này cao tay hơn nó. Làm gì thì tùy anh…
Hay anh dựng cho tôi một hàng rào thật cao, quá đầu người, chạy dọc theo con mương. Tôi không thèm qua lại hay nhìn mặt nó nữa!
Người thợ nhìn thẳng vào mặt người anh một lúc. Anh thoáng nghĩ ngợi, rồi cắn môi đáp:
- Vâng, thưa ông chủ. Tôi sẽ làm một cái gì đó để ông hài lòng!
Người thợ bắt tay ngay vào việc: cưa, đục, bào… Người anh thì vào rừng đốn thêm cây. Tới khi trời sẩm tối mới trở về, cũng là lúc anh thợ mộc hoàn tất công việc.
Người thợ mời ông anh ra xem. Đến gần, người anh bỗng trợn mắt, há hốc mồm.
Sao…? Sao… không có hàng rào nào hết!
Thay vào đó, trước mắt ông là một chiếc cầu nối liền hai bờ con mương của người em mới đào.
Người anh đứng lặng một lúc. Và rồi… ông mạnh dạn bước qua cầu, đi về phía nhà người em.
Sáng hôm sau, khi người thợ mộc chuẩn bị khăn gói lên đường, hai anh em nắm chặt tay nhau và cùng nói:
- Hay anh ở lại vài ngày nữa đi, chúng tôi còn khối việc cần anh làm!
Người thợ mộc đáp:
- Xin cảm ơn các ông. Nhưng còn nhiều cây cầu nữa đang chờ…
Lời kết
Sống cho trọn vẹn kiếp người.
Buồn vui, yêu ghét, khóc cười cũng qua.
Đường nào gần, lối nào xa,
Trở về cát bụi cũng là hư vô.
Nguyễn Hân sưu tầm
Tìm hiểu về chúng tôi tại:
Fanpace: Dược phẩm 5 Phát
Website: https://5phat.vn
